KINH SỐ 10
(KINH BA PHÁP QUÁN BẢY XỨ)
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật ở tại vườn Kỳ-đà Cấp-cô-độc, thuộc nước Xá-vệ.
Đức Phật bảo Tỳ-kheo:
– Có bốn loại mây mưa:
- Chỉ có sấm không mưa.
- Chỉ có mưa không sấm.
- Không có mưa và không có sấm.
- Vừa có mưa vừa có sấm.
Như ví dụ về mây mưa, cũng có bốn hạng người:
- Người có sấm không có mưa.
- Người có mưa không có sấm.
- Người không mưa không sấm.
- Người vừa có mưa vừa có sấm.
Người như thế nào là như có sấm không có mưa? Ở đây, này Tỳ-kheo, người ấy chỉ biết nói kinh, khéo nói phần trên, khéo nói phần giữa, khéo nói phần cuối, nói có phân biệt chi tiết, nhưng chỉ chú trọng ở chỗ hiểu biết. Tự mình không thật-biết-pháp và không thực hành theo đúng pháp. Người ấy được gọi là hạng người có sấm, không có mưa.
Người như thế nào là như có mưa không có sấm? Ở đây, có người không thuyết giảng kinh pháp, không khéo nói phần trên, không khéo nói phần giữa, không khéo nói phần cuối, không biết phân biệt chi tiết, không chú trọng ở chỗ biết, chỉ chú trọng hành-trì-pháp, hành trì thiện xảo, đúng như-pháp, thọ trì pháp-hành theo như-pháp, hành động tùy thuộc pháp. Người này là hạng chỉ có mưa không có sấm.
Người thế nào là như không có mưa cũng như không có sấm?
Người không thuyết giảng kinh pháp, không khéo nói phần trên, không khéo nói phần giữa, không khéo nói phần cuối, không trình bày phân biệt chi tiết được, chỗ chủ-yếu cũng không nói được, tự không hiểu rõ thiện-pháp, lại không thực hiện theo pháp. Người này là hạng không có mưa cũng không có sấm.
Người như thế nào là người vừa có mưa vừa có sấm? Ở đây, có người khéo nói kinh pháp, khéo nói phần trên, khéo nói phần giữa, khéo nói phần cuối, biết phân biệt các chi tiết, tự hiểu rõ về chỗ hành trì chủ-yếu, hiểu biết về các pháp và giảng thuyết được, thực hành tự-tại, thiện xảo các pháp cũng như hiểu rõ giảng giải các pháp. Người này là hạng vừa có mưa vừa có sấm.
Đức Phật thuyết giảng như vậy.