KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 7

雜阿含經
Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.

DỤC ĐỊNH
KINH SỐ 828

Tôi nghe như vầy:

Một thời, Phật ở tại vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ, Thế Tôn nói với các Tỳ-kheo:

“Như có người bị lửa đốt đầu và áo, phải làm sao để cứu?”

Các Tỳ-kheo bạch Phật:

“Bạch Thế Tôn, phải gấp rút, nhanh chóng, nỗ lực tìm cách để dập tắt nó.”

Phật bảo các Tỳ-kheo:

“Đầu và áo bị đốt cháy còn có thể tạm quên đi được, còn lửa vô-thường mà hừng hực thì cần phải đoạn trừ tận diệt. Vì để đoạn trừ lửa vô-thường, nên tu dục định đoạn hành thành tựu như ý túc. Vậy nên đoạn trừ những pháp vô-thường nào? Để đoạn trừ sắc vô-thường; đoạn trừ thọ, tưởng, hành, thức vô-thường; cho nên tu dục định đoạn hành thành tựu như ý túc.”

“Đầu và áo bị đốt cháy còn có thể tạm quên đi được, còn lửa vô-thường mà hừng hực thì cần phải đoạn trừ tận diệt. Vì muốn đoạn trừ lửa vô-thường, thì nên cần cầu bậc Đại sư. Vì muốn đoạn trừ những pháp vô-thường nào nên cần cầu bậc Đại sư? Vì muốn đoạn trừ sắc vô-thường, nên cần cầu bậc Đại sư; vì muốn đoạn trừ thọ, tưởng, hành, thức vô-thường, nên cần cầu bậc Đại sư.”

Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe những gì Đức Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.


(KINH DỤC ĐỊNH - HẾT)



  ‹    
  ›    
A+   A-
Kinh Tạp A Hàm - 1154 bài kinh