KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 2
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
LẬU VÔ LẬU
KINH SỐ 725
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở trong vườn Lộc-dã, Tiên nhân đọa xứ, nước Ba-la-nại.
Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
“Nay Ta sẽ nói về pháp hữu-lậu và vô lậu.
Thế nào là pháp hữu-lậu? Nếu sắc là pháp hữu-lậu, bị chấp thủ; sắc sanh ra ái và nhuế. Cũng vậy, thọ, tưởng, hành, thức là pháp hữu-lậu, bị chấp thủ; thức kia sanh ra ái và nhuế. Đó gọi là pháp hữu-lậu.
Thế nào là pháp vô lậu? Những gì sắc vô lậu, không bị chấp thụ; sắc kia hoặc quá khứ, hoặc hiện tại, hoặc vị lai, sắc kia không sanh ái, nhuế. Cũng vậy, thọ, tưởng, hành, thức là vô lậu, không chấp thủ; thức kia hoặc quá khứ, hoặc hiện tại, hoặc vị lai, không sanh ái, nhuế. Đó gọi là pháp vô lậu.”
Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe những gì Đức Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.
Kệ tóm tắt:
Hai tín, hai A-nan, Pháp hoại, Uất-để-ca, Bà-la và thế gian, Trừ pháp lậu, vô lậu. |