KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 50
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
TỤNG KINH
KINH SỐ 1900
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở trong vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ, có Tỳ-kheo du hành trong nhân gian, nghỉ lại trong một khu rừng, siêng tụng kinh, siêng giảng thuyết, tinh tấn tư duy, đắc quả A-la-hán. Sau khi chứng quả rồi, không còn siêng tụng kinh, giảng thuyết nữa. Khi ấy có vị Thiên-thần đang ở trong rừng đó, nói kệ:
Tỳ-kheo! Ngài trước kia,
Ngày đêm siêng tụng tập; Luôn vì các Tỳ-kheo, Cùng luận nghĩa quyết định, Nay, ngài đối pháp cú, Im lặng không mở lời; Không vì các Tỳ-kheo, Cùng luận nghĩa quyết định. |
Lúc ấy, Tỳ-kheo kia nói kệ đáp:
Xưa, vì chưa lìa dục,
Tâm thường ưa pháp cú; Nay, vì đã lìa dục, Việc tụng thuyết đã xong. Trước, biết đạo đã đủ, Thấy, nghe đạo làm gì? Các thấy, nghe thế gian, Bằng chánh trí buông hết. |
Sau khi Thiên-thần nghe những gì Tỳ-kheo nói, hoan hỷ, tùy hỷ, liền biến mất.