KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 45
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
GIÁ-LA
KINH SỐ 1691
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở trong vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ, Tỳ-kheo-ni Giá-la ở tại tinh xá với chúng Tỳ-kheo-ni trong vườn vua nước Xá-vệ. Sáng sớm đắp y, ôm bát, vào thành Xá-vệ khất thực. Ăn xong, trở về tinh xá, cất y bát, rửa chân xong, lấy tọa cụ vắt lên vai, vào rừng An-đà, ngồi dưới một gốc cây, nhập chánh thọ ban ngày.
Khi ấy Ma Ba-tuần tự nghĩ: ‘Hôm nay Sa-môn Cù-đàm đang ở nước Xá-vệ, vườn Cấp-cô-độc, có đệ tử là Tỳ-kheo-ni Giá-la, ở tại tinh xá với chúng Tỳ-kheo-ni, trong vườn vua nước Xá-vệ. Sáng sớm đắp y, ôm bát vào thành Xá-vệ khất thực. Ăn xong trở về tinh xá, cất y bát, rửa chân xong, lấy tọa cụ vắt lên vai vào rừng An-đà, ngồi dưới một bóng cây, nhập chánh thọ ban ngày. Nay ta nên đến đó gây chướng nạn.’ Liền hóa thành thiếu niên, dung mạo đoan chánh, đến trước Tỳ-kheo-ni Giá-la nói kệ:
Biết thọ sanh là vui, Sanh hưởng thụ ngũ dục. Ai đã truyền dạy cô, Khiến chán lìa thọ sanh? |
Khi ấy Tỳ-kheo-ni Giá-la tự nghĩ: ‘Đây là người nào mà muốn khủng bố ta? Là người hay không phải người? Hay là người gian xảo? mà đến đây muốn nhiễu loạn,’ liền nói kệ:
Có sanh ắt có chết,
Sanh thì chịu các khổ: Roi vọt, các khổ não, Duyên sanh có tất cả. Hãy đoạn tất cả khổ, Siêu việt hết thảy sanh; Tuệ nhãn quán Thánh-đế, Những gì Mâu-ni nói: Khổ khổ và khổ tập, Diệt tận lìa các khổ; Tu tập tám Thánh-đạo, An ổn đến Niết-bàn. Pháp Đại Sư bình đẳng, Tôi hâm mộ pháp này; Vì tôi biết pháp này, Không thích thọ sanh nữa. Lìa tất cả buồn vui, Xả bỏ mọi tối tăm; Đã tác chứng tịch diệt, Phiền não hết, an trụ. Biết rõ ngươi, ác ma, Hãy biến khỏi nơi này. |
Bấy giờ Ma Ba-tuần tự nghĩ: ‘Tỳ-kheo-ni Giá-la đã biết rõ tâm ta.’ Trong lòng ôm lo lắng, liền biến mất.