KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 45
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
AO YẾT-GIÀ
KINH SỐ 1694
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở bên bờ hồ Yết-già, tại nước Chiêm-bà.
Bấy giờ, ngày thứ mười lăm của tháng, vào lúc bố-tát, Thế Tôn ngồi trước đại chúng. Khi trăng vừa mới mọc, lúc ấy ở trong chúng có Tôn-giả Bà-kỳ-xá, nghĩ như vầy: “Bây giờ, ta muốn ở trước Thế Tôn, đọc kệ khen về thí dụ mặt trăng”. Nghĩ vậy xong, liền từ chỗ ngồi đứng dậy, sửa lại y phục, làm lễ Phật rồi chắp tay bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, con có điều muốn nói. Bạch Thiện Thệ, con có điều muốn nói.”
Phật bảo Bà-kỳ-xá:
“Muốn nói thì cứ nói.”
Lúc ấy Tôn-giả Bà-kỳ-xá liền ở trước Phật nói kệ:
Như trăng treo hư không,
Trong sáng không mây che; Ánh sáng trong vằng vặc, Chiếu khắp cả mười phương. Như Lai cũng như vậy, Trí tuệ soi thế gian; Công đức nổi tiếng thơm, Lan tỏa khắp nơi nơi. |
Khi Tôn-giả Bà-kỳ-xá nói kệ xong, các Tỳ-kheo nghe lời Tôn-giả nói đều rất hoan hỷ.