KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 45
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
KIỀU-TRẦN-NHƯ
KINH SỐ 1695
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở bên bờ hồ Yết-già, tại nước Chiêm-bà. Bấy giờ, Tôn-giả A-nhã Kiều-trần-như ở lâu nơi a-luyện-nhã thanh vắng, đến chỗ Phật, cúi đầu lễ sát chân Phật, áp mặt lên chân Phật mà nói rằng:
“Lâu quá con không gặp Thế Tôn! Lâu quá con không gặp Thiện Thệ!”
Khi ấy, Tôn-giả Bà-kỳ-xá đang ở trong chúng hội, nghĩ như vầy: “Bây giờ, ta sẽ đến trước mặt Tôn-giả A-nhã Kiều-trần-như khen ngợi bằng thí dụ Thượng tọa.” Nghĩ vậy xong, từ chỗ ngồi đứng dậy, sửa lại y phục, làm lễ Phật, rồi chắp tay bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, con có điều muốn nói. Bạch Thiện Thệ, con có điều muốn nói.”
Phật bảo Bà-kỳ-xá:
“Muốn nói gì thì cứ nói.”
Lúc ấy, Tôn-giả Bà-kỳ-xá liền nói kệ:
Thượng tọa của Thượng tọa,
Tôn-giả Kiều-trần-như; Đã độ, đã vượt qua, Được an lạc, chánh thọ. Ở nơi a-luyện-nhã, Luôn vui nơi viễn ly. Điều đệ tử cần làm, Chánh-pháp Đại Sư dạy. Tất cả đều mở bày, Chánh-thọ, không phóng dật; Sức đức lớn ba minh, Trí tha tâm sáng tỏ; Thượng tọa Kiều-trần-như, Hộ tài sản Phật-pháp; Bằng cung kính tăng thượng, Cúi đầu lễ chân Phật. |
Khi Tôn-giả Bà-kỳ-xá nói kệ xong, các Tỳ-kheo nghe lời Tôn-giả nói đều rất hoan hỷ.