KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 45
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
SƯỜN NÚI NA-GIÀ
KINH SỐ 1705
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở trên sườn núi Na-già, thành Vương-xá, cùng với một nghìn Tỳ-kheo đều là bậc A-la-hán, hết sạch các hữu-lậu, việc cần làm đã làm xong, đã lìa các gánh nặng, đã được lợi mình, hết các hữu kết, chánh trí, tâm khéo giải thoát. Bấy giờ, Tôn-giả Bà-kỳ-xá đang ở giữa nghĩa địa trong Hàn lâm, thành Vương-xá, suy nghĩ rằng: ‘Nay Thế Tôn đang ở trên sườn núi Na-già, thành Vương-xá cùng với một nghìn Tỳ-kheo đều là bậc A-la-hán, hết các hữu-lậu, việc cần làm đã làm xong, đã lìa các gánh nặng, chóng được lợi mình, hết các hữu kết, chánh trí, tâm khéo giải thoát. Nay, ta nên đến đó tán thán Thế Tôn và các Tỳ-kheo Tăng.’ Nghĩ vậy xong, Tôn-giả Bà-kỳ-xá liền đi đến chỗ Phật, cúi đầu lễ dưới chân, ngồi lui qua một bên, nói kệ:
Đấng Đạo Sư Vô Thượng, Trụ bên núi Na-già; Nghìn Tỳ-kheo quyến thuộc, Phụng sự Đức Như Lai. Pháp Đại Sư rộng nói, Đạo Niết-bàn thanh lương; Chuyên nghe pháp thanh bạch, Mà Đấng Chánh Giác nói. Đấng Chánh Giác tôn kính, Ở ngay giữa đại chúng; Là Đại long đức rợp, Là Thượng thủ Tiên nhân. Nổi kín mây công đức, Mưa khắp chúng Thanh-văn; Xuất chánh thọ ban ngày, Đến phụng sự Đại Sư. Đệ tử Bà-kỳ-xá, Cúi đầu xin đảnh lễ. |
“Bạch Thế Tôn, con có điều muốn nói. Bạch Thiện Thệ, con có điều muốn nói.”
Phật bảo Bà-kỳ-xá:
“Tùy những gì ông nói, đừng suy nghĩ trước.”
Lúc ấy, Bà-kỳ-xá liền nói kệ:
Ba-tuần khởi ác mọn,
Ngầm chế khiến diệt ngay; Thường ngăn chặn các ma, Khiến tự hiểu biết lỗi. Quán sát mở trói buộc, Phân biệt pháp thanh bạch; Sáng soi như nhật nguyệt, Làm vua các dị đạo. Chứng ngộ trí siêu xuất, Diễn nói pháp đệ nhất. Ra các dòng phiền não, Nói về đạo vô lượng. Đối cam lộ, kiến lập, Kiến đế, pháp chân thật; Tùy thuận đạo như vậy, Khó gặp Thầy như vậy. Kiến lập đạo cam lộ, Kiến đế, sùng viễn ly; Thế Tôn khéo thuyết pháp, Trừ ấm cái cho người. Thấy rõ đối các pháp, Theo học để điều phục. |
Tôn-giả Bà-kỳ-xá nói kệ này rồi, các Tỳ-kheo nghe những gì Tôn-giả nói, đều rất hoan hỷ.