KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 45
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
NHỔ TÊN
KINH SỐ 1706
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở trong vườn Lộc uyển, nơi ở của các Tiên nhân, nước Ba-la-nại. Bấy giờ, Thế Tôn vì các Tỳ-kheo nói về pháp tương ưng bốn Thánh-đế. Đó là: Đây là Khổ Thánh-đế, đây là Khổ tập Thánh-đế, đây là Khổ diệt Thánh-đế, đây là Khổ diệt đạo tích Thánh-đế.
Khi ấy, Tôn-giả Bà-kỳ-xá ở giữa hội chúng tự nghĩ: ‘Nay ta nên đến trước Thế Tôn tán thán về ví dụ nhổ mũi tên.’ Nghĩ như vậy rồi, liền từ chỗ ngồi đứng dậy sửa lại y phục, chắp tay bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, con có điều muốn nói. Bạch Thiện Thệ, con có điều muốn nói.”
Phật bảo Bà-kỳ-xá:
“Tùy sở thích mà nói.”
Lúc ấy, Tôn-giả Bà-kỳ-xá liền nói kệ:
Con nay kính lễ Phật,
Thương xót mọi chúng sanh. Thứ nhất nhổ tên nhọn, Cách trị các bệnh, khéo. Thầy thuốc Ca-lộ-y, Thầy thuốc Ba-hầu-la; Và thầy Chiêm-bà-kỳ, Thầy Kỳ-bà chữa bệnh. Hoặc có bệnh hơi khỏi, Gọi là trị bệnh hay; Sau đó bệnh phát lại, Bệnh kéo dai đến chết. Đại Y Vương, Chánh Giác, Khéo cho thuốc chúng sanh; Trừ các khổ, rốt ráo, Không còn thọ các hữu. Cho đến trăm nghìn thứ, Na-do-tha số bệnh; Phật đều chữa trị hết, Rốt ráo thoát khỏi khổ. Các ông thuốc nếu họp, Con ắt sẽ bảo họ; Được thuốc pháp cam lộ, Tùy sở thích mà uống. Đệ nhất nhổ tên nhọn, Khéo hiểu biết các bệnh; Tối thượng trong chữa trị, Con đảnh lễ Cù-đàm. |
Sau khi Tôn-giả Bà-kỳ-xá nói những lời này, các Tỳ-kheo nghe những gì Tôn-giả Bà-kỳ-xá nói, đều rất hoan hỷ.