KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 44
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
NGHỀ RUỘNG
KINH SỐ 1670
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật ở tại Câu-tát-la du hành trong nhân gian; một đêm nọ dừng chân lại trong rừng Sa-la.
Bấy giờ, cách rừng Sa-la không xa có một Bà-la-môn làm nghề nông. Sáng sớm thức dậy vào trong rừng Sa-la, từ xa nhìn thấy Thế Tôn đang ngồi dưới một bóng cây, tướng mạo oai nghi đoan chánh, các căn thanh tịnh, tâm người tịch định, thành tựu đầy đủ chỉ quán đệ nhất. Thân Ngài sắc vàng ánh sáng chiếu suốt. Thấy vậy, đến chỗ Ngài, bạch rằng:
Bạch Cù-đàm, tôi làm nghề nông ở gần đây, nên thích rừng này. Bạch Cù-đàm, có nghề nghiệp gì ở đây không, mà thích ở trong rừng này?
Rồi nói kệ:
Tỳ-kheo ở rừng này,
Vì có nghề nghiệp gì, Nên một mình chỗ vắng, Thích ở trong rừng này? |
Bấy giờ, Thế Tôn nói kệ đáp lại:
Vô sự ở rừng này,
Rễ rừng chặt từ lâu; Nơi rừng, lìa thoát rừng, Thiền tư, trừ bất lạc. |
Sau khi Bà-la-môn nghe những gì Phật nói, hoan hỷ tùy hỷ, làm lễ ra về.