KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 44
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
TẬP HỘI
KINH SỐ 1678
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật ở tại rừng Ca-tỳ-la-vệ, ở Ca-tỳ-la-vệ, cùng với năm trăm Tỳ-kheo, đều là những bậc A-la-hán, sạch hết phiền não, việc làm đã xong, lìa các gánh nặng, đã được lợi mình, hết mọi hữu kết, chánh trí, tâm khéo giải thoát.
Bấy giờ, Thế Tôn vì đại chúng nói pháp tương ưng Niết-bàn. Khi ấy có đại chúng chư Thiên oai lực từ mười phương thế giới, đều đến câu hội, cúng dường Thế Tôn và các Tỳ-kheo Tăng. Lại có các Phạm-thiên vương ở tại Phạm thế tự nghĩ rằng: “Hôm nay Phật đang trú tại Ca-tỳ-la-vệ, … nói đầy đủ như trên, cho đến cúng dường Thế Tôn và đại chúng. Bấy giờ, chúng ta nên đến đó tán thán.” Nghĩ vậy rồi, nhanh như lực sĩ co duỗi cánh tay, biến mất khỏi cõi trời và hiện đứng trước Phật.
Phạm-thiên thứ nhất nói kệ:
Ở trong rừng lớn này,
Đại chúng đều vân tập; Chúng chư Thiên mười phương, Tất cả đến cung kính. Từ xa con đến lễ, Tăng nan phục, tối thắng. |
Phạm-thiên thứ hai lại nói kệ:
Chư Tỳ-kheo Tăng này,
Tinh tấn, tâm chân thật; Ở trong rừng lớn này, Cầu độ, nhiếp các căn. |
Phạm-thiên thứ ba nói kệ tiếp:
Khéo phương tiện tiêu dung
Ân ái sâu, gai nhọn; Kiên cố không dao động, Như phướn Nhân-đà-la. Vượt dòng nước hào sâu, Thanh tịnh không cầu dục; Đấng Đại Sư khéo độ Các Rồng chúa đã thuần. |
Phạm-thiên thứ tư nói kệ tiếp:
Ai quy y nơi Phật,
Quyết không đọa đường ác; Đã dứt thân làm người, Được thân trời thọ lạc. |
Mỗi vị nói kệ xong, bốn Phạm-thiên liền biến mất.