KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 44
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
PHẠM THIÊN
KINH SỐ 1680
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật ở trong vườn Trúc, khu Ca-lan-đà, thành Vương-xá. Bấy giờ, Đại Phạm-thiên vương và các Biệt Phạm-thiên khác cùng với Thiện Tí biệt Phạm-thiên, hằng ngày dùng phương tiện đến gặp và cúng dường Thế Tôn. Khi ấy có Bà-cú Phạm-thiên thấy Biệt Phạm-thiên và Thiện Tí Phạm-thiên tinh cần phương tiện như vậy bèn hỏi:
“Các ông muốn gì?”
Họ liền đáp:
“Muốn gặp Thế Tôn cung kính cúng dường.”
Lúc ấy, Phạm-thiên Bà-cú liền nói kệ:
Kia bốn loại ngỗng trời,
Ba cung điện sắc vàng; Năm trăm bảy mươi hai, Người tu hành thiền tư. Thân sắc vàng rực rỡ, Chiếu khắp cung Phạm-thiên; Ông hãy nhìn thân ta, Cần đến đó làm gì? |
Khi ấy, Thiên Phạm-vương, Biệt Phạm-vương và Thiện Tí biệt Phạm-vương lại nói kệ:
Tuy có thân sắc vàng,
Chiếu khắp cung Phạm-thiên; Vị có trí tuệ này, Biết sắc có phiền não. Người trí không đắm sắc, Nên tâm được giải thoát. |
Bấy giờ, Thiện Phạm-thiên, Biệt Phạm-thiên, Thiện Tí biệt Phạm-thiên đến chỗ Phật, cúi đầu lễ dưới chân Phật, ngồi lui qua một bên, bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, chúng con phương tiện muốn đến gặp Thế Tôn, cung kính cúng dường, có Bà-cú Phạm-thiên thấy chúng con phương tiện như vậy nên đến hỏi chúng con rằng: ‘Hôm nay quý vị muốn phương tiện đi đâu?’ Chúng con liền đáp, ‘Muốn đến gặp Thế Tôn, lễ bái cúng dường.’ Bà-cú Phạm-thiên liền nói kệ:
Kia bốn loại ngỗng trời Ba cung điện sắc vàng; Năm trăm, bảy mươi hai, Người tu hành thiền tư. Thân sắc vàng rực rỡ, Chiếu khắp cung Phạm-thiên; Ông hãy nhìn thân ta, Cần đến đó làm gì? |
Chúng con nói kệ đáp lại:
Tuy có thân sắc vàng,
Chiếu khắp cung Phạm-thiên; Vị có trí tuệ này, Biết sắc có phiền não. Người trí không đắm sắc, Nên tâm được giải thoát.” |
Phật bảo Phạm-thiên:
“Đúng vậy, Phạm-thiên! Đúng vậy, Phạm-thiên!
Tuy có thân sắc vàng,
Chiếu khắp cung Phạm-thiên; Nên biết sắc vàng ròng, Đó là tướng phiền não. Người trí giải thoát sắc, Đối sắc không còn ưa.” |
Khi ấy những vị Phạm-thiên kia vì Tỳ-kheo Ca-tra-vụ-đà-đê-sa mà nói kệ:
Người sanh ở thế gian,
Búa bén ở trong miệng; Trở lại chặt thân mình, Do những ác ngôn này: Điều đáng chê lại khen, Điều đáng khen lại chê; Ác khẩu tăng thêm lỗi, Đời sống không an vui. Cờ bạc, rượu tán tài, Lỗi này còn quá nhẹ; Ác tâm đối Thiện Thệ, Đó là tội rất nặng. Có trăm ngàn địa ngục, Tên Ni-la-phù-đà; Ba ngàn sáu trăm ngục, Và năm A-phù-đà. Chúng là ngục báng Phật, Do ác nguyện miệng, ý. |
Phật nói kinh này xong, các Phạm-thiên kia nghe những gì Phật dạy, hoan hỷ, tùy hỷ cúi đầu lễ dưới chân Phật, rồi biến mất.