KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 42
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
A-TU-LA
KINH SỐ 1640
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật trú tại nước Xá-vệ.
Khi ấy có một thiếu niên A-tu-la đến chỗ Phật, ở trước Phật dùng những lời bất thiện, thô ác, sân si, mạ lỵ, chỉ trích Phật.
Bấy giờ Thế Tôn liền nói kệ:
Không giận, thắng sân nhuế,
Lấy thiện phục bất thiện; Bố thí phục keo kiệt, Nói thật diệt nói dối. Không mắng cũng không ngược, Luôn trụ tâm Thánh hiền. Người ác ôm sân hận, Bất động như núi đá. Kiềm giữ sân nhuế khởi, Hơn giữ xe ngựa cuồng; Ta nói đánh xe giỏi, Không phải người cầm cương. |
Bấy giờ, thiếu niên A-tu-la, bạch Phật rằng:
“Bạch Cù-đàm, con xin hối lỗi. Con thật ngu, thật si, không biết phân biệt, không tốt, ở trước mặt Cù-đàm dám trách mắng hủy nhục.”
Sám hối như vậy xong, A-tu-la nghe những gì Phật dạy, hoan hỷ, tùy hỷ làm lễ ra về.