KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 40
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
NHẬP XỨ
KINH SỐ 1596
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật ở trong đồng trống bị nhiều người giẫm đạp, tại thành Vương-xá, cùng với sáu trăm Tỳ-kheo. Bấy giờ, Thế Tôn lại vì các Tỳ-kheo nói về sáu xúc nhập xứ tập, sáu xúc tập, sáu xúc diệt. Khi ấy, Ma Ba-tuần tự nghĩ: “Sa-môn Cù-đàm đang ở đồng trống bị nhiều người giẫm đạp, tại thành Vương-xá, vì sáu trăm Tỳ-kheo nói về sáu xúc nhập xứ, nói đây là pháp tập, đây là pháp diệt. Bây giờ, ta nên đến làm chướng ngại.’ Liền hóa ra một thanh niên thân to lớn, sức lực dũng mãnh có thể lay động quả đất đi đến chỗ Phật.
Các Tỳ-kheo kia vừa trông thấy thanh niên to lớn, dũng mãnh, sanh lòng sợ hãi, lông trong người dựng đứng, nói với nhau rằng:
“Kia là ai mà hình dáng đáng sợ vậy?”
Bấy giờ, Phật bảo các Tỳ-kheo:
“Đó là Ác ma Ba-tuần muốn làm nhiễu loạn.”
Bấy giờ, Thế Tôn liền nói kệ:
Sắc, thanh, hương, vị, xúc,
Và thứ sáu: các pháp, Niệm, ái, thích, vừa ý, Thế gian chỉ có vậy. Đây là tham ác nhất, Thường trói buộc phàm phu, Người vượt những bệnh này, Là Thánh-đệ-tử Phật, Vượt qua cảnh giới ma, Như mặt trời không mây. |
Khi đó Ma Ba-tuần tự nghĩ: ‘Sa-môn Cù-đàm đã biết tâm ta.’ Trong lòng cảm thấy buồn lo liền biến mất.