KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 39
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
BÁT
KINH SỐ 1595
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật ở trong đồng trống bị nhiều người giẫm đạp, tại thành Vương-xá, cùng với năm trăm Tỳ-kheo; Ngài lấy năm trăm bình bát để giữa sân, vì họ mà nói pháp.
Bấy giờ, Thế Tôn lại vì năm trăm Tỳ-kheo nói về năm uẩn là pháp sanh diệt. Khi ấy, Thiên ma Ba-tuần tự nghĩ: ‘Sa-môn Cù-đàm đang ở trong đồng trống bị nhiều người giẫm đạp, tại thành Vương-xá, cùng với năm trăm Tỳ-kheo… cho đến nói về năm uẩn là pháp sanh diệt. Bây giờ, ta nên đến làm chướng ngại.” Liền hóa ra một con trâu lớn đến chỗ Phật, vào chỗ để năm trăm bình bát. Các Tỳ-kheo muốn bảo vệ các bình bát, liền đuổi đi.
Lúc bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
“Đó không phải là trâu, là Ma Ba-tuần muốn làm nhiễu loạn.”
Liền nói kệ:
Sắc, thọ, tưởng, hành, thức, Không phải ngã, ngã sở, Nếu biết nghĩa chân thật, Không đắm trước nơi chúng. Tâm không đắm trước pháp, Thoát khỏi sắc ràng buộc, Thấu rõ khắp mọi nơi, Không trụ cảnh giới ma. |
Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe những gì Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.