KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 37
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
TRƯỜNG THỌ
KINH SỐ 1532
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật ở trong vườn Trúc, khu Ca-lan-đà tại thành Vương-xá. Bấy giờ có đồng tử Trường Thọ là cháu gia chủ Thọ Đề thân mắc bệnh nặng.
Bấy giờ Thế Tôn nghe đồng tử Trường Thọ thân mắc bệnh nặng, sáng sớm đắp y ôm bát vào thành Vương-xá khất thực, theo thứ tự đi đến nhà đồng tử Trường Thọ. Đồng tử Trường Thọ từ xa thấy Thế Tôn, vịn giường muốn dậy… cho đến nói về ba thọ như kinh Sai-ma đã nói đầy đủ;… cho đến “… bệnh khổ chỉ tăng không giảm.”
“Cho nên, đồng tử, nên học như vầy: Hãy có tín thanh tịnh bất hoại đối với Phật. Hãy có tín thanh tịnh bất hoại đối với Pháp, Tăng và thành tựu Thánh giới. Nên học như vậy.”
Đồng tử bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, như Thế Tôn đã nói về bốn bất hoại tịnh. Hiện tại con đều có. Con lúc nào cũng có tín thanh tịnh bất hoại đối với Phật; có tín thanh tịnh bất hoại đối với Pháp, Tăng và thành tựu Thánh giới.”
Phật bảo đồng tử:
“Ông nên y vào bốn bất hoại tịnh, để hướng lên tu tập sáu minh phần tưởng. Những gì là sáu? Quán tưởng tất cả hành là vô-thường, quán tưởng vô-thường là khổ, quán tưởng khổ là vô ngã, quán tưởng về thực, quán tưởng tất cả thế gian không gì đáng vui, quán tưởng về sự chết.”
Đồng tử bạch Phật:
“Như Thế Tôn nói y vào bốn bất hoại tịnh để tu tập sáu minh phần tưởng. Hiện tại con đều có. Nhưng con tự nghĩ, sau khi chết, con không biết ông nội của con là gia chủ Thọ Đề sẽ thế nào?”
Bấy giờ gia chủ Thọ Đề nói với đồng tử Trường Thọ:
“Đối với ông, cháu đừng nghĩ đến. Hiện giờ cháu nên nghe Thế Tôn nói pháp, suy nghĩ và nhớ lấy, mới có thể được phước lợi, an vui, nhiêu ích lâu dài.”
Đồng tử Trường Thọ nói:
“Đối với tất cả hành con sẽ quán tưởng chúng là vô-thường, quán tưởng vô-thường là khổ, quán tưởng khổ là vô ngã, quán tưởng về thực, quán tưởng thế gian không gì đáng vui, quán tưởng về tử, lúc nào chúng cũng hiện hữu trước mặt.”
Phật bảo đồng tử:
“Hôm nay con đã tự ký thuyết quả Tư-đà-hàm.”
Đồng tử Trường Thọ bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, xin thỉnh Ngài thọ thực tại nhà con.”
Bấy giờ, Thế Tôn im lặng nhận lời. Trường Thọ đồng tử liền cho sửa soạn đồ ăn thức uống tinh khiết, ngon lành, cung kính cúng dường. Thế Tôn thọ thực xong, vì đồng tử thuyết pháp, chỉ dạy, soi sáng, làm cho an vui, rồi từ chỗ ngồi đứng dậy ra về.