KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 37
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
MA-NA-ĐỀ-NA
KINH SỐ 1536
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật trú bên ao Kiệt-già, tại nước Chiêm-bà. Bấy giờ có gia chủ Ma-na-đề-na bị bệnh mới bớt.
Bấy giờ gia chủ nói với một người nam:
“Này thiện nam tử, ông hãy đến chỗ Tôn-giả A-na-luật, thay tôi đảnh lễ dưới chân, hỏi thăm cuộc sống có thoải mái, an lạc không? Ngày mai, xin cùng bốn vị nhận lời thỉnh của tôi. Nếu nhận lời, ông nên vì tôi bạch rằng tôi là người thế tục, bận nhiều công việc vương gia, không thể đích thân đến rước được; xin Tôn-giả thương xót, đến giờ cùng bốn vị đến phó hội theo lời mời của tôi.”
Lúc ấy người nam kia vâng lời gia chủ, đi đến chỗ Tôn-giả A-na-luật, đảnh lễ dưới chân, thưa Tôn-giả rằng:
“Gia chủ Ma-na-đề-na xin kính lễ và hỏi thăm cuộc sống của Tôn-giả ít bệnh, ít não, thoải mái, an lạc không? Và trưa ngày mai, xin mời Tôn-giả cùng bốn vị, thương xót mà nhận lời thỉnh cầu của gia chủ.”
Lúc ấy, Tôn-giả A-na-luật im lặng nhận lời mời. Bấy giờ người kia lại vì gia chủ Ma-na-đề-na thưa Tôn-giả A-na-luật:
“Gia chủ là người thế tục bận nhiều công việc vương gia không thể đích thân đến rước được, xin Tôn-giả thương xót, cùng bốn vị nhận lời mời trưa ngày mai của gia chủ.”
Tôn-giả A-na-luật nói:
“Ông cứ an tâm, tôi tự biết thời. Ngày mai sẽ cùng bốn vị đến nhà gia chủ.”
Khi ấy, người này theo lời dạy của Tôn-giả A-na-luật về thưa lại gia chủ:
“Thưa A-lê, nên biết, tôi đã đến Tôn-giả A-na-luật, trình đầy đủ theo tôn ý và Tôn-giả A-na-luật nói rằng gia chủ cứ an tâm, ngài tự biết thời.”
Tối hôm đó, gia chủ Ma-na-đề-na sửa soạn đồ ăn thức uống tinh khiết, ngon lành. Sáng sớm, lại sai người kia đến chỗ Tôn-giả A-na-luật thưa đã đến giờ. Người kia liền vâng lời đi đến chỗ Tôn-giả A-na-luật, cúi đầu đảnh lễ dưới chân, bạch rằng: “Đồ cúng dường đã sửa soạn xong, xin ngài biết thời.”
Bấy giờ, Tôn-giả A-na-luật đắp y ôm bát cùng với bốn vị đi đến nhà gia chủ. Trong lúc ấy, các thể nữ đang đứng vây quanh gia chủ Ma-na-đề-na, đứng trong cửa bên trái, trông thấy Tôn-giả A-na-luật cúi người ôm chân kính lễ, đưa tới chỗ ngồi; mỗi người tự cúi đầu hỏi thăm, rồi ngồi lui qua một bên.
Tôn giả A-na-luật hỏi thăm gia chủ:
“Cuộc sống có kham nhẫn, an vui không?”
Gia chủ đáp:
“Vâng, thưa Tôn-giả, sống kham nhẫn an vui. Trước đây, con bị bệnh nặng nhưng hôm nay đã bớt rồi.”
Tôn-giả A-na-luật hỏi gia chủ:
“Gia chủ sống, trụ tâm thế nào để có thể khiến cho bệnh tật khổ não bớt dần?”
Gia chủ bạch:
“Thưa Tôn-giả A-na-luật, con trụ vào bốn Niệm xứ, chuyên tu buộc niệm, nên các thứ bệnh tật khổ đau nơi thân đều được đình chỉ. Những gì là bốn? Sống quán niệm nội thân trên thân, nỗ lực tinh cần, chánh niệm, chánh trí, điều phục tham ưu thế gian; ngoại thân, nội ngoại thân; nội thọ, ngoại thọ, nội ngoại thọ; nọâi tâm, ngoại tâm, nội ngoại tâm, sống quán niệm nội pháp; ngoại pháp, nội ngoại pháp trên pháp, nỗ lực tinh cần, chánh niệm, chánh trí, điều phục tham ưu thế gian. Như vậy, Tôn-giả A-na-luật, con nhờ buộc tâm trụ vào bốn Niệm xứ nên mọi thứ bệnh tật khổ đau nơi thân đều được đình chỉ. Thưa Tôn-giả A-na-luật, nhờ trụ tâm được nên mọi thứ tất bệnh khổ đau đều được đình chỉ.”
Tôn-giả A-na-luật bảo gia chủ:
“Hôm nay, gia chủ tự ký thuyết quả A-na-hàm.”
Lúc này, gia chủ Ma-na-đề-na mang các thứ đồ ăn thức uống thanh khiết, ngon lành, tự tay cúng dường đầy đủ. Sau khi thọ thực và súc rửa miệng xong, gia chủ Ma-na-đề-na lại ngồi nơi ghế thấp nghe pháp. Tôn-giả A-na-luật nói pháp, chỉ dạy, soi sáng, làm cho an vui, rồi từ chỗ ngồi đứng dậy ra về.