KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 36
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
KIÊU MẠN
KINH SỐ 1502
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật ở trong vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, tại nước Xá-vệ. Bấy giờ có một Thiên-tử, tướng mạo tuyệt diệu, vào cuối đêm đến chỗ Phật, cúi đầu lễ dưới chân Phật, ngồi lui qua một bên; ánh sáng từ thân chiếu khắp vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà.
Bấy giờ vị Thiên-tử này nói kệ hỏi Phật:
Không khéo điều phục tâm,
Khởi dục vọng kiêu mạn; Chưa từng tu tịch mặc, Cũng chẳng vào chánh thọ. Ở rừng mà phóng dật, Không qua đến bờ kia. |
Bấy giờ, Thế Tôn nói kệ đáp:
Đã lìa nơi kiêu mạn,
Tâm thường vào chánh định; Trí sáng khéo phân biệt, Giải thoát tất cả phược. Một mình nơi rừng vắng, Tâm này không phóng dật; Nhanh chóng vượt qua bờ Kẻ thù tử ma kia. Thiên-tử này lại nói kệ: Lâu thấy Bà-la-môn, Chóng đắc Bát-niết-bàn; Mọi sợ hãi đều qua, Thoát hẳn đời ân ái. |
Vị Thiên-tử này nghe những gì Phật nói, hoan hỷ, tùy hỷ, đảnh lễ dưới chân Phật, liền biến mất.