KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 36
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
TÍN
KINH SỐ 1519
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật ở trong vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, tại nước Xá-vệ. Bấy giờ có một Thiên-tử, tướng mạo tuyệt diệu, vào cuối đêm đến chỗ Phật, cúi đầu lễ dưới chân Phật, ngồi lui qua một bên; ánh sáng từ thân chiếu khắp vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà.
Bấy giờ vị Thiên-tử này nói kệ hỏi Phật:
Những gì là tài vật,
Mà thượng sĩ sở hữu? Làm sao khéo tu tập, Để đạt đến an vui? Làm sao trong các vị, Được vị ngọt tối thượng? Làm sao trong chúng sanh, Đạt tuổi thọ cao nhất? |
Bấy giờ, Thế Tôn nói kệ đáp:
Tâm thanh tịnh, tín lạc,
Là của bậc nhất của người. Đối Chánh-pháp tu hành, Mang lại quả an lạc. Lời vi diệu chân thật, Là vị ngọt tuyệt nhất. Đời sống tuệ Hiền thánh, Là tuổi thọ cao nhất. |
Thiên-tử này lại nói kệ:
Lâu thấy Bà-la-môn,
Chóng đắc Bát-niết-bàn; Mọi sợ hãi đều qua, Thoát hẳn đời ân ái. |
Vị Thiên-tử ấy nghe những gì Phật nói, hoan hỷ, tùy hỷ, đảnh lễ dưới chân Phật, liền biến mất.