KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 33
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
THÂM DIỆU CÔNG ĐỨC
KINH SỐ 1440
Tôi nghe như vầy:
Một thời Đức Phật ở trong vườn Câu-ni-luật, tại nước Ca-tỳ-la-vệ. Bấy giờ có người họ Thích, là Ma-ha-nam cùng với năm trăm Ưu-bà-tắc đi đến chỗ Phật đảnh lễ dưới chân Phật, rồi ngồi lui qua một bên, bạch phật:
“Bạch Thế Tôn, sao gọi là Ưu-bà-tắc?”
Phật đáp:
“Ưu-bắc-tắc là người sống trong sạch tại gia… cho đến suốt đời quy y Tam-bảo, làm Ưu-bà-tắc. Xin chứng tri cho con.”
Ma-ha-nam bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, sao gọi là Ưu-bà-tắc Tu-đà-hoàn?”
Phật bảo Ma-ha-nam:
“Ưu-bà-tắc Tu-đà-hoàn là vị mà ba kết sử: thân kiến, giới thủ, nghi, đã đoạn tận, đã biến tri. Ma-ha-nam, đó gọi là Ưu-bà-tắc Tu-đà-hoàn.”
Ma-ha-nam bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, sao gọi là Ưu-bà-tắc Tư-đà-hàm?”
Phật bảo Ma-ha-nam:
“Ưu-bà-tắc Tư-đà-hàm là vị mà ba hạ phần kết sử đã đoạn tận, đã biến tri; tham dục, sân nhuế, ngu si đã mỏng. Ma-ha-nam, đó gọi là Ưu-ba-tắc Tư-đà-hàm.”
Ma-ha-nam bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, sao gọi là Ưu-bà-tắc A-na-hàm?”
Phật bảo Ma-ha-nam:
“Ưu-bà-tắc A-na-hàm là vị mà năm hạ phần kết sử tức thân kiến, giới cấm thủ, nghi, tham dục, sân nhuế, đã đoạn tận, đã biến tri. Ma-ha-nam, đó gọi là Ưu-bà-tắc A-na-hàm.”
Bấy giờ, Ma-ha-nam quay nhìn năm trăm Ưu-bà-tắc nói rằng:
“Kỳ thay các vị Ưu-bà-tắc, sống tại gia thanh bạch, lại được công đức sâu xa như vậy!”
Khi Ưu-bà-tắc Ma-ha-nam nghe những gì Phật dạy, hoan hỷ, tùy hỷ, từ chỗ ngồi đứng dậy đảnh lễ rồi lui.