KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 32
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
ĐIỀU MÃ
KINH SỐ 1423
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở trong vườn Trúc, khu Ca-lan-đà, thành Vương-xá. Bấy giờ có thôn trưởng luyện ngựa đến chỗ Phật cung kính thăm hỏi, rồi ngồi lui qua một bên.
Bấy giờ, Thế Tôn bảo thôn trưởng luyện ngựa:
“Người luyện ngựa có bao nhiêu cách?”
Thôn trưởng đáp rằng:
“Thưa Cù-đàm, có ba cách. Những gì là ba? Một là mềm mỏng, hai là cứng rắn, ba là vừa mềm mỏng vừa cứng rắn.”
Phật bảo thôn trưởng:
“Nếu dùng ba cách này mà vẫn không điều khiển được ngựa nữa, thì phải làm sao?”
Thôn trưởng nói:
“Thì phải giết nó.”
Thôn trưởng bạch Phật rằng:
“Thưa Cù-đàm, bậc Điều ngự trượng phu phải dùng bao nhiêu pháp để điều ngự vị ấy?”
Phật bảo thôn trưởng:
“Ta cũng dùng ba pháp để Ðiều-ngự-trượng-phu. Những gì là ba? Một là mềm mỏng, hai là cứng rắn, ba là vừa mềm mỏng vừa cứng rắn.”
Thôn trưởng bạch Phật:
“Thưa Cù-đàm, nếu dùng ba pháp mà không điều phục được Ðiều-ngự-trượng-phu thì phải làm như thế nào?”
Phật bảo thôn trưởng:
“Nếu dùng ba pháp mà vẫn không điều phục được, thì phải giết người đó. Vì sao? Vì không để cho pháp của Ta bị khuất nhục.”
Trưởng thôn luyện ngựa bạch Phật rằng:
“Trong pháp của Cù-đàm, sát sanh là bất tịnh. Vậy trong pháp của Cù-đàm không cho sát hại, nhưng hôm nay lại nói rằng: ‘Người nào không điều phục được, thì cũng nên giết họ?”
Phật bảo thôn trưởng:
“Như những lời ông đã nói, trong pháp của Như Lai, sát sanh là bất tịnh. Như Lai không thể sát hại. Này thôn trưởng, nhưng khi Ta dùng ba pháp để điều phục trượng phu mà không điều phục được thì sẽ không nói với, không dạy dỗ, không giáo giới nữa. Này thôn trưởng, nếu Như Lai khi Ðiều-ngự-trượng-phu mà không nói với, không giáo thọ, không giáo giới cho nữa, đó há không phải là sát hại sao?”
Thôn trưởng luyện ngựa bạch Phật:
“Thưa Cù-đàm, nếu khi Ðiều-ngự-trượng-phu, mà không nói với, không giáo thọ, không giáo giới cho nữa, thì thật sự đã sát hại rồi. Cho nên từ nay tôi xin từ bỏ nghiệp ác, xin nương về Phật, nương về Pháp, nương về Tăng Tỳ-kheo.”
Phật bảo thôn trưởng:
“Đây là điều chân thật.”
Sau khi, Phật nói kinh này xong, thôn trưởng luyện ngựa nghe những gì Phật dạy, hoan hỷ tùy hỷ, liền từ chỗ ngồi đứng dậy làm lễ mà lui.