KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 50
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
THÚC-CA-LA
KINH SỐ 1800
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở trong vườn Trúc, khu Ca-lan-đà, thành Vương-xá. Bấy giờ, có Tỳ-kheo-ni Thúc-ca-la ở trong chúng Tỳ-kheo-ni tại vườn vua, được mọi người thành Vương-xá cung kính cúng dường như A-la-hán.
Một hôm, nhân ngày cát tinh, dân chúng thành Vương-xá tụ tập đại hội vui vẻ, nên ngày đó bỏ sót, không cúng dường. Lúc đó có một quỷ thần vì kính trọng Tỳ-kheo-ni ấy nên vào trong đường làng thành Vương-xá, đến từng nhà nói kệ:
Nhân dân thành Vương-xá,
Say sưa, ngủ mê mệt, Không siêng cúng dường kia, Tỳ-kheo-ni Thúc-ca. Nhờ khéo tu các căn, Tên gọi Thúc-ca-la; Khéo nói pháp ly cấu, Nơi Niết-bàn thanh lương. Thuận nghe những lời ấy, Suốt ngày vui không chán. Nương trí tuệ nghe pháp, Được qua dòng sanh tử. Như thương nhân đi biển, Nương vào sức Mã vương. |
Khi ấy có một vị Ưu-bà-tắc đem y cúng Tỳ-kheo-ni Thúc-ca-la; lại có một vị Ưu-bà-tắc đem thức ăn cúng dường. Lúc ấy, vị quỷ thần kia liền nói kệ:
Ưu-bà-tắc trí tuệ,
Được phước lợi rất nhiều; Cúng y Thúc-ca-la, Nên lìa các phiền não. Ưu-bà-tắc trí tuệ, Được phước lợi rất nhiều; Vì cúng ăn Ca-la, Nên lìa sự tích tụ. |
Sau khi vị quỷ thần kia nói kệ xong, liền biến mất.