KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 50
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
TỲ-LA
KINH SỐ 1801
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở trong vườn Trúc, khu Ca-lan-đà, thành Vương-xá. Bấy giờ, có Tỳ-kheo-ni Tỳ-la ở trong chúng Tỳ-kheo-ni tại vườn vua, thành Vương-xá. Nhân ngày cát tinh dân chúng thành Vương-xá tụ tập đại hội, nên ngày đó Tỳ-kheo-ni Tỳ-la không có người cúng dường. Lúc đó, có quỷ thần kính trọng Tỳ-kheo-ni Tỳ-la nên đi vào trong các đường làng hay đầu ngã tư đường, thành Vương-xá, nói kệ:
Nhân dân thành Vương-xá, Say sưa ngủ mê mệt; Tỳ-kheo-ni Tỳ-la, Không người nào cúng dường. Tỳ-kheo-ni Tỳ-la, Dõng mãnh tu các căn; Khéo nói pháp lìa cấu, Pháp Niết-bàn thanh lương. Tùy thuận điều được nói, Suốt ngày vui không chán. Nương trí tuệ nghe pháp, Được qua dòng sanh tử. |
Khi ấy, có một Ưu-bà-tắc đem y đến cúng Tỳ-kheo-ni Tỳ-la; lại có một Ưu-bà-tắc đem đồ ăn đến cúng dường. Khi ấy, vị quỷ thần kia liền nói kệ:
Ưu-bà-tắc trí tuệ, Nay được phước lợi nhiều; Vì cúng y Tỳ-la, Nên đoạn được phiền não. Ưu-bà-tắc trí tuệ, Nay được phước lợi nhiều; Vì cúng ăn Tỳ-la, Nên lìa các hòa hiệp. |
Sau khi vị quỷ thần kia nói kệ xong, liền biến mất.