KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 50
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
ƯU-BA-GIÀ-TRA
KINH SỐ 1803
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở trong vườn Trúc, khu Ca-lan-đà, thành Vương-xá. Bấy giờ, Tôn-giả Xá-lợi-phất và Tôn-giả Mục-kiền-liên đang trú trong núi Kỳ-xà-quật. Khi ấy, Tôn-giả Xá-lợi-phất mới cạo râu tóc, có con quỷ Già-tra và Ưu-ba-già-tra đi ngang qua. Quỷ Ưu-ba-già-tra thấy Tôn-giả Xá-lợi-phất mới cạo râu tóc, bèn nói với quỷ Già-tra:
“Bây giờ tôi sẽ đến đánh đầu của Sa-môn kia.”
Quỷ Già-tra nói:
“Ưu-ba-già-tra, anh chớ nói vậy! Sa-môn này có thần lực, đức độ lớn, anh chớ làm vậy, sẽ chịu khổ lâu dài, không được lợi ích.”
Ba lần nói như vậy, mà quỷ Ưu-ba-già-tra sau ba lần can gián vẫn không nghe lời quỷ Già-tra, liền dùng tay đánh đầu Tôn-giả Xá-lợi-phất, đánh xong, rồi tự kêu lên rằng:
“Già-tra, tôi bị thiêu! Già-tra, tôi bị luộc!”
Kêu lên ba lần rồi, liền bị vùi vào trong đất, đọa xuống địa ngục A-tỳ.
Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên nghe tiếng động do con quỷ đánh Tôn-giả Xá-lợi-phất, liền đi đến chỗ Tôn-giả Xá-lợi-phất, hỏi Tôn-giả Xá-lợi-phất:
“Thế nào, Tôn-giả, có thể chịu được sự đau đớn đó không?”
Tôn-giả Xá-lợi-phất trả lời:
“Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên, tuy có đau đớn, nhưng ý có thể chịu đựng, không đến nỗi đau quá.”
Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên nói với Tôn-giả Xá-lợi-phất:
“Kỳ diệu thay, Tôn-giả Xá-lợi-phất! Thật là thần lực, đức độ lớn. Con quỷ này nếu dùng tay đánh núi Kỳ-xà-quật, sẽ khiến nát ra như cám, huống là đánh vào người mà không đau đớn?”
Bấy giờ, Tôn-giả Xá-lợi-phất nói với Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên:
“Thật ra là tôi không đau đớn lắm!”
Khi Tôn-giả Xá-lợi-phất và Đại Mục-kiền-liên cùng uý lạo nhau như vậy, Đức Thế Tôn dùng thiên nhĩ nghe những lời này. Nghe xong, liền nói kệ:
Tâm kia như đá cứng,
Trụ vững không lay động; Đã lìa tâm nhiễm trước, Người sân không trả lại. Nếu tu tâm như vậy, Sao có nỗi đớn đau! |
Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe những gì Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.