KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 27
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
CÂU-DI-NA
KINH SỐ 1290
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở tại tụ lạc Lực sĩ, du hành trong nhân gian, đến khoảng giữa thành Câu-di-na-kiệt và sông Hy-liên, ở cạnh tụ lạc. Bấy giờ Thế Tôn bảo Tôn-giả A-nan:
“Hôm nay, Ta bị đau lưng, muốn nằm nghỉ một chút. Hãy gấp Uất-đa-la-tăng làm bốn lớp cho Thế Tôn.”
Tôn-giả A-nan liền vâng lời dạy, gấp làm bốn lớp, trải Uất-đa-la-tăng xong bạch Phật rằng:
“Bạch Thế Tôn con đã gấp làm bốn lớp và đã trải Uất-đa-la-tăng rồi, xin Thế Tôn biết cho!”
Bấy giờ, Thế Tôn gối đầu lên Tăng-già-lê gấp dày, nằm nghiêng hông bên phải, hai chân xếp chồng nhau, cột niệm vào tướng sáng, chánh niệm chánh trí, với giác tưởng muốn trỗi dậy, bảo Tôn-giả A-nan:
“Ông hãy nói về bảy Giác phần.”
Tôn-giả A-nan liền bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, đó là Niệm giác phần, được Thế Tôn nói sau khi tự giác ngộ, thành Đẳng chánh giác, y viễn ly, y vô dục, y diệt, hướng đến xả. Và đối với Trạch pháp, Tinh tấn, Hỷ, Khinh an, Định, Xả giác phần, được Thế Tôn nói sau khi thành Đẳng chánh giác, y viễn ly, y dục, y diệt, hướng đến xả.”
Phật bảo A-nan:
“Ông nói tinh tấn chăng?”
A-nan bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, con nói tinh tấn. Bạch Thiện Thệ, con nói tinh tấn.”
Phật bảo A-nan:
“Chỉ tu tập tinh tấn, tu tập nhiều, sẽ được Vô-thượng Chánh đẳng Chánh-giác.”
Nói xong, Ngài ngồi ngay thẳng, cột niệm. Lúc này, có một Tỳ-kheo liền nói kệ rằng:
Thích nghe pháp vi diệu, Chịu đau, bảo người nói; Tỳ-kheo liền nói pháp, Nói về bảy Giác phần. Lành thay! Ngài A-nan, Hiểu rõ khéo diễn thuyết; Pháp thanh thịnh thù thắng, Nói lìa cấu vi diệu. Niệm, Trạch pháp, Tinh tấn, Hỷ, Khinh an, Định, Xả; Đó là bảy Giác phần, Pháp vi diệu khéo nói. Nghe nói bảy Giác phần, Đạt sâu vị Chánh-giác; Thân chịu nhiều đau nhức, Gắng chịu ngồi lắng nghe. Hãy nhìn vua chánh pháp, Thường vì người nói năng; Mà còn thích nghe nói, Huống chi người chưa nghe. Trí tuệ lớn bậc nhất, Mười lực, bậc đáng lễ; Ngài cũng lại vội vàng, Đến nghe nói Chánh-pháp. Người hiểu biết thông đạt, Khế kinh, A-tỳ-đàm; Người thông suốt Pháp luật, Còn nghe huống chi người. Nghe nói pháp như thật, Chuyên tâm tĩnh giác nghe; Những pháp Phật đã dạy, Được lìa dục, vui sướng. Vui sướng thân nhẹ nhàng, Tâm tự vui cũng vậy; Tâm vui được chứng nhập, Chánh quán trong việc làm. Nhàm chán ba đường ác, Lìa dục tâm giải thoát; Chán các Hữu đường ác, Không tạo nhân Trời, Người. Vô dư, như đèn tắt, Cứu cánh Bát-niết-bàn; Nghe pháp nhiều phước lợi, Những lời dạy tối thắng; Cho nên luôn tư duy, Nghe lời Đại Sư dạy. |
Tỳ-kheo này nói kệ xong, từ chỗ ngồi đứng dậy mà đi.