KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 26

雜阿含經
Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.

QUẢNG THUYẾT
KINH SỐ 1238

Tôi nghe như vầy:

Một thời, Phật ở trong vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ Đức Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:

Như trên đã nói, nhưng có một vài sự sai khác:

“Nếu Tỳ-kheo nào, đối với năm Căn này mà có sự tăng thượng minh lợi, mãn túc thì sẽ đạt A-la-hán Câu phần giải thoát; hoặc nhu nhuyến hay yếu kém, thì sẽ đạt Thân chứng; nơi đó hoặc nhu nhuyến hay yếu kém, thì sẽ đạt Kiến đáo; nơi đó hoặc nhu nhuyến hay yếu kém, thì sẽ đạt Tín giải thoát; nơi đó hoặc nhu nhuyến hay yếu kém, thì sẽ đạt Nhất chủng; nơi đó hoặc nhu nhuyến hay yếu kém, thì sẽ đạt Tư-đà-hàm; nơi đó hoặc nhu nhuyến hay yếu kém, thì sẽ đạt Gia gia; nơi đó hoặc nhu nhuyến hay yếu kém thì sẽ đạt Thất hữu; nơi đó hoặc nhu nhuyến hay yếu kém, thì sẽ đạt Pháp hành; nơi đó hoặc nhu nhuyến hay yếu kém, thì sẽ đạt Tín hành. Đó gọi là Tỳ-kheo vì nhân duyên căn ba-la-mật, nên biết quả ba-la-mật, vì nhân duyên quả ba-la-mật, nên biết người ba-la-mật. Người đầy đủ như vậy, thì làm việc đầy đủ; người giảm thiểu, thì làm việc giảm thiểu. Các căn này không phải rỗng không, không quả. Nếu người nào không có các căn này, thì Ta nói kẻ đó thuộc vào số phàm phu.”

Sau khi Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe những gì Phật đã dạy, đều hoan hỷ phụng hành.

(KINH QUẢNG THUYẾT - HẾT)



  ‹    
  ›    
A+   A-
Kinh Tạp A Hàm - 1154 bài kinh