KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 50
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
NA-CA-ĐẠT-ĐA
KINH SỐ 1814
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở trong vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ, có Tôn-giả Na-ca-đạt-đa ở nước Câu-tát-la du hành trong nhân gian, nghỉ lại trong một khu rừng. Lúc ấy, có người tại gia xuất gia, thường gần gũi nhau. Thiên-thần ở trong rừng kia tự nghĩ: ‘Đây không phải là pháp Tỳ-kheo ở trong rừng, người xuất gia và tại gia cùng nhau thân cận, nay ta phải đến dùng phương tiện cảnh tỉnh.’ Thiên-thần liền nói kệ:
Tỳ-kheo sớm ra đi, Gần tối trở về rừng. Đạo tục gần gũi nhau, Khổ vui cùng chia sẻ. E buông thói tục gia, Để cho ma lung lạc. |
Khi Tỳ-kheo Na-ca-đạt-đa được Thiên-thần kia nhắc nhở như vậy rồi, chuyên tinh tư duy như vậy như vậy, đoạn các phiền não, đắc A-la-hán.