KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 22
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
TỘC BẢN
KINH SỐ 1173
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở tại vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ có một Thiên-tử dung nhan tuyệt diệu, vào cuối đêm, đến chỗ Phật, cúi đầu lễ dưới chân Phật, rồi ngồi lui qua một bên, thân tỏa hào quang chiếu sáng khắp rừng Kỳ-đà, vườn Cấp-cô-độc. Vị Thiên-tử kia nói kệ bạch Phật:
Ngài có bản tộc chăng? Có tộc nối dõi chăng? Thân thuộc thảy đều không? Làm sao cởi trói buộc? |
Thế Tôn trả lời bằng bài kệ:
Ta không có tộc bản Cũng không tộc nối dõi; Thân thuộc cắt vĩnh viễn, Giải thoát mọi ràng buộc. |
Thiên-tử lại nói kệ:
Thế nào là tộc bản? Thế nào là dòng tộc? Thế nào có thân thuộc? Thế nào dây trói chắc? |
Bấy giờ, Thế Tôn trả lời bằng bài kệ:
Mẹ, tộc bản của đời; Vợ là tộc nối dõi; Có con có thân thuộc; Ái là dây trói chặt. |
Rồi, Thiên-tử kia lại nói kệ:
Lành thay không dòng họ, Không sanh tộc cũng tốt; Lành thay không tương thuộc! Lành thay giải thoát buộc! Lâu thấy Bà-la-môn, Chóng đắc Bát-niết-bàn; Mọi sợ hãi đều qua, Trọn vượt thoát ân ái. |
Thiên-tử này nghe Phật nói xong, tùy hỷ hoan hỷ, cúi đầu đảnh lễ dưới chân Phật rồi biến mất.