KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 22
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
ĐÀO SƯ
KINH SỐ 1183
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở tại vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ có Thiên-tử Vô phiền tướng mạo tuyệt diệu, đi đến chỗ Phật, cúi đầu lễ dưới chân Phật, rồi ngồi lui qua một bên, thân tỏa ánh sáng chiếu khắp rừng cây Kỳ-đà, vườn Cấp-cô-độc. Bấy giờ Thiên-tử nói kệ:
Sanh cõi trời Vô phiền, Bảy Tỳ-kheo giải thoát; Tham, sân, nhuế đã hết, Siêu thoát vượt ân ái. Ai qua khỏi các dòng, Quân ma chết khó vượt? Ai bứt cùm ma chết, Trọn thoát gông phiền não? |
Thế Tôn nói kệ đáp:
Tôn-giả Ưu-ba-ca, Cùng Ba-lợi-kiện-trà; Phất-ca-la-sa-lê, Bạt-đề, Kiền-đà-điệp. Với Bà-hưu-nan-đề, Và Bà-tỳ-sấu-nậu; Tất cả bảy vị này, Đều vượt qua các dòng. Bứt tuyệt cùm ma chết, Vượt chỗ khó vượt kia; Bứt cùm các ma chết, Siêu việt ách cõi trời. Nói pháp rất thâm diệu, Giác ngộ người khó biết; Khéo hỏi nghĩa sâu xa, Hiện nay người là ai? |
Thiên-tử ấy nói kệ bạch Phật:
Con là A-na-hàm, Sanh cõi trời Vô phiền; Nên biết những điều ấy, Bảy Tỳ-kheo giải thoát. Hết tham dục, sân nhuế, Trọn thoát mọi ân ái. |
Bấy giờ, Thế Tôn lại nói kệ:
Mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, Ý nhập xứ thứ sáu; Nếu danh kia và sắc, Được dứt sạch không còn. Biết rõ các pháp này, Bảy Tỳ-kheo giải thoát; Tham hữu đều đã hết, Trọn thoát mọi ân ái. |
Thiên-tử lại nói kệ:
Thôn Bệ-bạt-lăng-già, Con cư ngụ trong ấy; Tên Nan-đề-bà-la, Chuyên làm các đồ gốm. Đệ tử Phật Ca-diếp, Giữ pháp Ưu-bà-tắc; Cúng dường bậc cha mẹ, Lìa dục tu phạm-hạnh. Đời đời làm bạn con, Con cũng bạn vị ấy; Các Chánh sĩ như vậy, Đời trước cùng hòa hợp, Khéo tu nơi thân tâm, Còn giữ thân cuối này. |
Bấy giờ Thế Tôn lại nói kệ:
Ông là bậc Hiền sĩ, Như lời ông đã nói; Thôn Bệ-bạt-lăng-già, Tên Nan-đề-bà-la. Đệ tử Phật Ca-diếp, Thọ pháp Ưu-bà-tắc; Cúng dường bậc cha mẹ, Lìa dục tu phạm-hạnh. Trước kia bạn của ông, Ông cũng là bạn họ; Các Chánh sĩ như vậy, Đời trước cùng hòa hợp, Khéo tu thân tâm kia, Còn giữ thân cuối này. |
Phật nói kinh này xong, Thiên-tử nghe lời Phật dạy, tùy hỷ hoan hỷ rồi biến mất.