KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 50
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
BÌNH RƯỢU
KINH SỐ 1819
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở trong vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ, Tôn-giả Xá-lợi-phất đang ở nước Câu-tát-la du hành trong nhân gian, nghỉ lại bên mé ruộng của một tụ lạc. Sáng sớm, Tôn-giả Xa-lợi-phất đắp y ôm bát vào làng khất thực. Lúc đó có một Ni-kiền Tử uống rượu say cuồng, cầm bình rượu từ tụ lạc ra, thấy Tôn-giả Xá-lợi-phất, bèn nói kệ:
Mỡ gạo ướp thân tôi,
Cầm một bình mỡ gạo; Núi, đất và cỏ cây, Thấy chúng toàn màu vàng. |
Bấy giờ, Tôn-giả Xá-lợi-phất tự nghĩ: ‘Những ác thanh này được nói ra trong bài kệ, là do ác vật kia, ta há không thể dùng kệ đáp sao?’ Lúc này, Tôn-giả Xá-lợi-phất liền nói kệ:
Được ướp vị vô tưởng, Cầm bình Không tam-muội; Núi, đất và cỏ cây, Thấy chúng như đờm giải. |