KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 19
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
XAN CẤU
KINH SỐ 1102
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở tại vườn Trúc, khu Ca-lan-đà, trong thành Vương-xá. Bấy giờ Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên ở trong núi Kỳ-xà-quật.
Lúc bấy giờ, vua Thích Đề-hoàn Nhân đang ở trên ngôi lầu Thượng diệu. Đêm hôm đó, ông đi đến chỗ Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên, cúi đầu đảnh lễ dưới chân, rồi ngồi lui qua một bên. Ánh sáng của Thích Đề-hoàn Nhân chiếu rực khắp cả núi Kỳ-xà-quật. Bấy giờ, Thích Đề-hoàn Nhân ngồi xuống và đọc bài kệ:
Điều phục tánh keo kiệt,
Đại đức tùy lúc thí, Là bậc hiền bố thí, Đời sau thấy thù thắng. |
Lúc này, Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên hỏi Đế Thích:
“Này Kiều-thi-ca, thế nào là điều phục tánh keo kiệt, để thấy nơi thù thắng mà ông nói rằng:
Điều phục tánh keo kiệt,
Đại đức tùy lúc thí, Là bậc hiền bố thí, Đời sau gặp thù thắng.” |
Khi ấy, Đế Thích đáp:
“Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên, đại tánh Bà-la-môn thù thắng, đại tánh Sát-đế-lị thù thắng, đại tánh trưởng giả thù thắng, Tứ-thiên-vương thù thắng, Tam thập tam thiên thù thắng; tất cả đều kính lễ con. Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên, con được đại tánh Bà-la-môn thù thắng, đại tánh Sát-đế-lị thù thắng, đại tánh trưởng giả thù thắng, Tứ-thiên-vương thù thắng, Tam thập tam thiên thù thắng; tất cả đều cung kính làm lễ. Do thấy quả báo này, nên nói bài kệ đó.
Lại nữa, thưa Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên, cho đến chỗ mà mặt trời đi khắp, chiếu sáng khắp chỗ, đến ngàn thế giới, ngàn mặt trăng, ngàn mặt trời, ngàn núi chúa Tu-di, ngàn Phất-bà-đề-xá, ngàn Uất-đa-la-đề-xá, ngàn Cù-đà-ni-ca, ngàn Diêm-phù-đề, ngàn Tứ-thiên-vương, ngàn Tam thập tam thiên, trời Diệm-ma, trời Đâu-suất, trời Hóa-lạc, trời Tha-hóa-tự-tại, ngàn Phạm-thiên gọi là tiểu thiên thế giới; và trong tiểu thiên thế giới này, không có cung điện nào sánh bằng cung điện Tỳ-xà-diên. Cung điện Tỳ-xà-diên có một trăm lẻ một lầu quán; quán có bảy lớp; lớp có bảy phòng; phòng có bảy thiên hậu; mỗi thiên hậu có bảy thị nữ. Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên, ở tiểu thiên thế giới không có đường quán trang nghiêm như Tỳ-xà-diên. Con thấy do điều phục tánh keo kiệt, mà có được diệu quả này, nên con nói kệ đó.”
Đại Mục-kiền-liên nói với trời Đế Thích:
“Lành thay, lành thay! Kiều-thi-ca, ông nhờ thấy được quả báo thắng diệu này nên nói bài kệ vừa rồi.”
Khi ấy Thiên đế Thích nghe Tôn-giả Đại Mục-kiền-liên nói xong, tùy hỷ hoan hỷ, liền biến mất.