KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 50
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
NÚI TẦN-ĐÀ
KINH SỐ 1825
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở trong vườn Trúc, khu Ca-lan-đà, thành Vương-xá. Bấy giờ, có Tỳ-kheo sống trong núi Tần-đà. Lúc ấy rừng trên núi chợt bốc lửa lớn, cả núi cháy rực. Lúc đó có người thế tục nói kệ:
Nay núi Tần-đà này,
Lửa cháy suốt dữ dội; Thiêu rụi rừng trúc kia, Đốt cả hoa, trái trúc. |
Lúc ấy Tỳ-kheo kia tự nghĩ: ‘Nay, người thế tục này có thể nói kệ này, sao ta không nói kệ để đáp?’ Liền nói kệ:
Tất cả hữu cháy rực,
Không tuệ nào dập tắt; Thiêu đốt các thọ dục, Cũng đốt khổ bất tác. |
Sau khi Tỳ-kheo kia nói kệ xong, đứng im lặng.