KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 12
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
ĐIẾM-MÂU-LƯU
KINH SỐ 936
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở núi Kỳ-xà-quật, tại thành Vương-xá. Bấy giờ vào lúc sáng sớm, Đức Thế Tôn đắp y mang bát vào thành Vương-xá khất thực, dọc đường gặp tu sĩ ngoại đạo tên là Điếm-mâu-lưu, có chút việc đi đến núi Kỳ-xà-quật, từ xa trông thấy liền đi đến chỗ Thế Tôn; hai bên chào đón ân cần xong, rồi đứng sang một bên, bạch Phật:
“Bạch Cù-đàm, tôi có vài điều muốn hỏi, Ngài có rảnh để giải đáp cho chăng?”
“Nay không phải là lúc để bàn luận; Ta đang vào thành khất thực. Chờ khi trở về, Ta sẽ nói cho ông nghe.”
Đức Phật nói như vậy lần thứ hai.
Điếm-mâu-lưu lại bạch lần thứ ba.
“Bạch Cù-đàm, sao lại làm khó tôi! Tại sao có sự khác biệt này? Nay tôi có điều muốn hỏi, xin Ngài giải đáp cho.”
Phật bảo Điếm-mâu-lưu:
“Vậy thì tùy ý ông hỏi.”
Xuất gia ngoại đạo Điếm-mâu-lưu liền hỏi Sa-môn Cù-đàm:
“Bạch Ngài, khổ, lạc do tự tạo chăng?”
Phật bảo xuất gia ngoại đạo Điếm-mâu-lưu:
“Bảo khổ, lạc do tự tạo, điều này Ta không ký thuyết.”
Lại hỏi Sa-môn Cù-đàm:
“Khổ, lạc có phải do người khác tạo chăng?”
Phật bảo xuất gia ngoại đạo Điếm-mâu-lưu:
“Nói khổ, lạc do người khác tạo, điều này Ta không ký thuyết.”
Lại hỏi Sa-môn Cù-đàm:
“Khổ, lạc tự người khác tạo chăng?”
Phật bảo xuất gia ngoại đạo Điếm-mâu-lưu:
“Nói khổ, lạc do tự người khác tạo, điều này Ta không ký thuyết.”
Lại hỏi Cù-đàm:
“Khổ, lạc chẳng phải do tự, chẳng phải do người khác, vô nhân tác chăng?
Phật bảo xuất gia ngoại đạo Điếm-mâu-lưu:
“Nói rằng khổ, lạc chẳng phải tự, chẳng phải người khác, vô nhân tạo, điều này Ta không ký thuyết.”
Phật dạy đầy đủ như kinh A-chi-la Ca-diếp ở trên, cho đến Thế Tôn thọ ký cho xuất gia ngoại đạo Điếm-mâu-lưu đầu tiên.