KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 49
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
CA-MA
KINH SỐ 1789
CA-MA TẬP 1
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ, có Thiên-tử Ca-ma dung sắc tuyệt diệu, vào lúc cuối đêm, đến chỗ Phật, đảnh lễ dưới chân Phật, ngồi lui qua một bên; từ thân tỏa ánh sáng chiếu khắp vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà. Bấy giờ, Thiên-tử Ca-ma bạch Phật:
“Thật khó, bạch Thế Tôn! Thật khó, bạch Thiện-thệ!”
Bấy giờ, Thế Tôn nói kệ đáp:
Sở học là rất khó:
Giới, tam-muội đầy đủ; Sống viễn ly không nhà, Vui nhàn cư tịch tĩnh. |
Thiên-tử Ca-ma bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, tịch mặc thật khó được.”
Bây giờ, Thế Tôn nói kệ đáp:
Được điều học khó được,
Giới, tam-muội đầy đủ; Ngày đêm thường chuyên tinh, Tu tập điều thích ý. |
Thiên-tử Ca-ma bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, tâm chánh thọ khó được.”
Bấy giờ, Thế Tôn nói kệ đáp:
Trụ chánh thọ khó trụ
Các căn, tâm quyết định; Cắt đứt lưới tử ma, Bậc Thánh tùy ý tiến. |
Thiên-tử Ca-ma lại bạch Phật:
“Bạch Thế Tôn, đường hiểm rất khó đi.”
Bấy giờ, Thế Tôn nói kệ đáp:
Đường hiểm khó đi qua,
Thánh bình an vượt qua; Phàm phu té ở đó, Chân trên, đầu chúc xuống. Hiền thánh thẳng đường đi, Đường hiểm tự nhiên bình. |
Phật nói kinh này xong, Thiên-tử Ca-ma nghe những gì Phật nói, hoan hỷ, tùy hỷ đảnh lễ dưới chân Phật, liền biến mất.
CA-MA TẬP 2
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Đức Phật ở vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ, có Thiên-tử Ca-ma dung sắc tuyệt diệu, vào lúc cuối đêm, đến chỗ Phật, đảnh lễ dưới chân Phật, ngồi lui qua một bên; từ thân tỏa ánh sáng chiếu khắp vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà. Bấy giờ, Thiên-tử kia nói kệ:
Tham nhuế nhân những gì,
Không vui, lông dựng đứng? Sợ hãi từ đâu khởi? Giác tưởng do đâu sanh; Giống như Cưu-ma-la, Nương tựa vào vú mẹ? |
Bấy giờ, Thế Tôn nói kệ đáp:
Ái sanh, lớn từ thân,
Như cây Ni-câu-luật; Khắp nơi bị dính mắc, Như rừng rậm chằng chịt. Nếu biết nguyên nhân kia, Tĩnh ngộ khiến khai giác; Qua dòng biển sanh tử, Không còn thọ thân sau. |
Sau khi Thiên-tử Ca-ma nghe những gì Phật nói, hoan hỷ, tùy hỷ đảnh lễ dưới chân Phật, liền biến mất.