KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 21
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
NA-GIÀ-ĐẠT-ĐA
KINH SỐ 1158
NA-GIÀ-ĐẠT-ĐA TẬP 1
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở trong rừng Am-la tại làng Am-la, cùng với các Tỳ-kheo Thượng tọa. Bấy giờ có trưởng giả Chất-đa-la đến chỗ các Tỳ-kheo Thượng tọa, cúi đầu đảnh lễ dưới chân, rồi ngồi lui qua một bên. Các Tỳ-kheo Thượng tọa vì trưởng giả Chất-đa-la nói pháp bằng nhiều hình thức, khai thị, chỉ giáo, soi sáng, làm cho hoan hỷ. Sau khi nói pháp bằng nhiều hình thức, khai thị, chỉ giáo, soi sáng, làm cho hoan hỷ, các Thượng tọa ngồi im lặng. Trưởng-giả Chất-đa-la liền cúi đầu đảnh lễ các Tỳ-kheo Thượng tọa, rồi đi đến phòng Tỳ-kheo Na-già-đạt-đa; đảnh lễ Tỳ-kheo Na-già-đạt-đa, rồi ngồi lui qua một bên. Tỳ-kheo Na-già-đạt-đa hỏi trưởng giả Chất-đa-la:
“Có lời nói như vầy:
Chi xanh được phủ trắng Xe một bánh lăn quay; Lìa kết, đến quán sát, Cắt dòng, chẳng còn trói. |
Này Trưởng-giả, bài kệ này có nghĩa gì?”
Trưởng-giả Chất-đa-la thưa:
“Tôn-giả Na-già-đạt-đa, có phải Đức Thế Tôn nói bài kệ này không?”
“Phải.”
Chất-đa-la thưa Tôn-giả Na-già-đạt-đa:
“Xin Tôn-giả im lặng chốc lát, tôi sẽ suy nghĩ ý nghĩa này.”
Sau một hồi im lặng suy nghĩ, Chất-đa-la nói với Tôn-giả Na-già-đạt-đa:
“Xanh nghĩa là Giới. Phủ trắng là giải thoát. Một bánh là thân niệm. Quay là quay ra. Xe là chỉ quán. Lìa kết, có ba thứ kết là tham, sân, si. A-la-hán kia đã dứt sạch các lậu, đã diệt, đã biến tri, đã cắt đứt rễ, như chặt ngọn cây đa-la không sanh trở lại nữa, đời vị lai thành pháp bất sanh.
Quán sát nghĩa là thấy. Đến, là người đến.
Cắt dòng, nghĩa là dòng ái nơi sanh tử. Tỳ-kheo A-la-hán kia đã dứt sạch các lậu, đã diệt, đã biến tri, đã cắt đứt rễ, như chặt ngọn cây đa-la không sanh trở lại nữa, đời vị lai thành pháp bất sanh.
Chẳng còn trói, là ba hệ phược: tham dục phược, sân nhuế phược, ngu si phược. Tỳ-kheo A-la-hán kia đã dứt sạch các lậu, đã diệt, đã biến tri, đã cắt đứt rễ, như chặt ngọn cây đa-la không sanh trở lại nữa, đời vị lai thành pháp bất sanh.
Thế nên, này Tôn-giả Na-già-đạt-đa, Thế Tôn nói bài kệ này:
“Chi xanh được phủ trắng
Xe một bánh lăn quay; Lìa kết, quán sát đến, Cắt dòng, chẳng còn trói.” |
“Thế Tôn nói bài kệ này, tôi đã phân biệt rồi.”
Tôn-giả Na-già-đạt-đa hỏi trưởng giả Chất-đa-la:
“Ông đã nghe nghĩa này trước rồi chăng?”
“Thưa, không được nghe.”
Tôn-giả Na-già-đạt-đa nói:
“Này Trưởng-giả, ông được lợi ích tốt lành, ở nơi Phật-pháp sâu xa này mà được thâm nhập bằng tuệ nhãn của Hiền thánh.”
Trưởng-giả Chất-đa-la sau khi nghe Tôn-giả Na-già-đạt-đa nói xong, tùy hỷ, hoan hỷ, làm lễ rồi lui.
NA-GIÀ-ĐẠT-ĐA TẬP 2
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở trong rừng Am-la tại làng Am-la, cùng với các Tỳ-kheo Thượng tọa. Bấy giờ có trưởng giả Chất-đa-la đến chỗ các Tỳ-kheo Thượng tọa, cúi đầu đảnh lễ dưới chân, rồi ngồi lui qua một bên. Các Tỳ-kheo Thượng tọa vì trưởng giả Chất-đa-la nói pháp bằng nhiều hình thức, khai thị, chỉ giáo, soi sáng, làm cho hoan hỷ. Sau khi nói pháp bằng nhiều hình thức, khai thị, chỉ giáo, soi sáng, làm cho hoan hỷ, các Thượng tọa ngồi im lặng. Trưởng-giả Chất-đa-la liền cúi đầu đảnh lễ các Tỳ-kheo Thượng tọa, rồi đi đến phòng Tỳ-kheo Na-già-đạt-đa; đảnh lễ Tỳ-kheo Na-già-đạt-đa, rồi ngồi lui qua một bên. Tỳ-kheo Na-già-đạt-đa hỏi trưởng giả Chất-đa-la:
“Có vô lượng tâm tam-muội, vô tướng tâm tam-muội, vô sở hữu tâm tam-muội, không tâm tam-muội. Thế nào, trưởng giả, các pháp này vì có nhiều nghĩa khác nhau nên có nhiều tên khác nhau, hay là chỉ có một nghĩa mà có nhiều tên?”
Trưởng-giả Chất-đa-la hỏi Tôn-giả Na-già-đạt-đa:
“Các tam-muội này là do Thế Tôn nói hay Tôn-giả tự ý nói?”
Tôn-giả Na-già-đạt-đa đáp:
“Đây là do Thế Tôn nói.”
Trưởng-giả Chất-đa-la thưa Tôn-giả Na-già-đạt-đa:
“Xin cho tôi được suy nghĩ một chút nghĩa này, rồi sẽ trả lời.”
Sau giây lát suy nghĩ, trưởng giả nói với Tôn-giả Na-già-đạt-đa:
“Có pháp gồm nhiều nghĩa, nhiều câu, nhiều vị khác nhau, có pháp chỉ một nghĩa mà nhiều vị.”
Tôn-giả Na-già-đạt-đa lại hỏi trưởng giả:
“Thế nào là có pháp nhiều nghĩa, nhiều câu, nhiều vị khác nhau?”
Trưởng-giả Chất-đa-la đáp:
“Vô lượng tâm tam-muội, nghĩa là tâm của Thánh-đệ-tử câu hữu với từ, không oán, không hận, không sân, khoan dung, rộng lớn, tu tập vô lượng, duyên khắp mọi phương. Cũng thế phương thứ hai, phương thứ ba, phương thứ tư, trên dưới tất cả tâm câu hữu với từ, không oán, không hận, không sân, khoan dung, rộng lớn, tu tập vô lượng, sung mãn khắp mọi phương, duyên khắp tất cả thế gian mà an trú. Đó gọi là vô lượng tâm tam-muội.
Thế nào là vô tướng tâm tam-muội? Thánh-đệ-tử đối với tất cả tướng đều không niệm tưởng, tự thân tác chứng vô tướng tâm tam-muội. Đó gọi là vô tướng tâm tam-muội.
Thế nào gọi là vô sở hữu tâm tam-muội? Thánh-đệ-tử vượt qua tất cả vô lượng thức nhập xứ, vô sở hữu, trụ vô sở hữu. Đó gọi là vô sở hữu tâm tam-muội.
Thế nào gọi là không tâm tam-muội? Thánh-đệ-tử, thế gian trống rỗng, quan sát như thật rằng thế gian trống rỗng, thường trụ, không biến đổi, chẳng phải ngã, chẳng phải ngã sở. Đó gọi là không tâm tam-muội.
Đó gọi là pháp gồm nhiều nghĩa, nhiều câu, nhiều vị.”
Tôn-giả Na-già-đạt-đa hỏi trưởng giả:
“Thế nào là pháp chỉ có một nghĩa mà có nhiều vị?”
“Thưa Tôn-giả, tham là có lượng. Nếu vô tránh, là đệ nhất vô lượng. Nghĩa là, tham là có tướng; nhuế, si là có tướng; vô tránh là vô tướng. Tham là sở hữu, sân nhuế là sở hữu, vô tránh là vô sở hữu. Lại nữa, vô tránh là trống không, không có tham, không có sân, không có si, trống không thường trụ chẳng biến đổi, không phải ngã, không phải ngã sở. Đó là pháp chỉ có một nghĩa mà có nhiều vị.”
Tôn-giả Na-già-đạt-đa hỏi:
“Thế nào, trưởng giả, nghĩa này ông đã nghe trước rồi phải không?
“Thưa Tôn-giả con không nghe.”
Tôn-giả Na-già-đạt-đa lại bảo trưởng giả:
“Này Trưởng-giả, ông được lợi ích lớn, ở nơi Phật-pháp sâu xa này mà được thâm nhập bằng tuệ nhãn của Hiền thánh.”
Trưởng-giả Chất-đa-la sau khi nghe Tôn-giả Na-già-đạt-đa nói xong, tùy hỷ, hoan hỷ, làm lễ rồi lui.
Sau khi trưởng giả nghe Tôn-giả Na-già-đạt-đa nói xong, tùy hỷ hoan hỷ, làm lễ rồi lui.