KINH TẠP A HÀM - QUYỂN 16
雜阿含經Hán dịch: Tống, Tam Tạng Cầu-Na-Bạt-Đà-La
Việt dịch: Thích Đức Thắng
Hiệu đính & Chú thích: Thầy Tuệ Sỹ.
KỆ
KINH SỐ 1052
KỆ - TẬP 1
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật ở tại vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, nước Xá-vệ. Bấy giờ, Thế Tôn nói với các Tỳ-kheo:
Nói đầy đủ như trên, chỉ khác là nói thêm bài kệ này:
Thường hợp nên thường sanh, Lìa nhau, thì sanh dứt. Như người ôm gỗ nhỏ, Mà vào trong biển lớn; Người, gỗ đều bị chìm. Biếng nhác cũng như vậy. Nên lìa xa biếng nhác; Siêng năng hạng thấp hèn. Hiền thánh không giải đãi; An trụ nơi viễn ly, Thiền tinh tấn ân cần, Vượt qua dòng sanh tử. Như sơn gặp lụa trắng; Lửa gặp gió cháy bừng, Ngọc và sữa cùng sắc; Chúng sanh cùng theo giới, Tương tợ thì hòa hợp, Tăng trưởng cũng như vậy. |
KỆ - TẬP 1
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú trong vườn Trúc, khu Ca-lan-đà, thành Vương-xá.
Nói đầy đủ như kinh trên. Phật liền nói kệ:
Thường hợp nên thường sanh, Lìa nhau, thì sanh dứt. Như người ôm gỗ nhỏ, Mà vào trong biển lớn; Người, gỗ đều bị chìm. Biếng nhác cũng như vậy. Nên lìa xa biếng nhác; Siêng năng hạng thấp hèn. Hiền thánh không giải đãi; An trụ nơi viễn ly, Thiền tinh tấn ân cần, Vượt qua dòng sanh tử. Như sơn gặp lụa trắng; Lửa gặp gió cháy bừng, Ngọc và sữa cùng sắc; Chúng sanh lùng theo giới, Tương tợ thì hòa hợp, Tăng trưởng cũng như vậy. |